"Đã là tin tốt, biết sớm một chút hay muộn một chút thì có gì khác biệt đâu, cần gì phải vội?" Bùi Thính Hải bật cười lắc đầu. Lúc này ván cờ đang lúc giao tranh kịch liệt, nhưng hắn đã không còn tâm trạng xem nữa, tiện tay cầm lấy cần câu, chuẩn bị thả câu nơi nhân gian.
Vừa mới ngồi xuống bên bờ vực không lâu, Bùi Thính Hải đột nhiên nhíu chặt mày, chỉ cảm thấy trên tay hơi tê ngứa. Hắn đứng dậy đến bên chậu nước rửa tay, một chậu nước đột nhiên biến thành màu xanh lục đậm, hai tay dính đầy máu đen lẫn mủ!
Bùi Thính Hải liền hừ lạnh một tiếng, nói: "Hạ chú lên đầu bản tiên sao?"